SƠN TRUNG NGẪU THÀNH 山中偶成 • Trong núi ngẫu nhiên làm thành
thơ
Thơ
» Việt Nam » Trần » Trần Nguyên Đán
Phiên
âm
Sơn
trung ngẫu thành
Trường
An tử mạch yếm khinh phì,
Hảo
hướng dần sơn bế ẩn phi.
Can
diệp nhĩ huyên phong bắc khởi,
Hư
đinh mục tống nhật tây qui.
Thuỳ
tương lục mấn phùng thanh nhãn,
Tiếu
bả hoàng hoa đãi bạch y.
Chúng
tuý ngã tinh giai tự khả,
Sát
thân cô dự Khuất Nguyên phi.
Dịch
nghĩa
Trên
đường tía Trường An, chán mặc áo lông nhẹ, cưỡi ngựa béo,
Thích
đến nơi núi cao, khép cánh cửa ở ẩn.
Gió
từ phương bắc thổi tới, lá khô xào xạc bên tai,
Trong
sân vắng vẻ, đưa mắt tiễn mặt trời lặn về phía tây.
Ai
đem mái tóc xanh gặp khách mắt xanh,
Cười
kẻ cầm bông hoa vàng đợi khách áo trắng.
Mọi
người say riêng ta tỉnh đều do nơi mình cả,
Tự
sát để mua tiếng khen như Khuất Nguyên là sai.
Nguồn:
Thơ văn Lý Trần (tập III), NXB Khoa học xã hội, 1978
Trích
: thivien.net
HƯƠNG
THỀM MÂY CẢM DỊCH
Kinh
kỳ ấy đã ngán xa hoa
Muốn
đến non cao ẩn cảnh nhà
Xào
xạc lá khô non vọng lại
Xuyến
xao bóng nhạt gió lùa qua
Ai
đem mắt biếc trao lòng khách
Cười
nắm bông vàng gửi dạ ta
Say
say tỉnh tỉnh tùy mình cả
Tự
sát Khuất Nguyên ấy quả là !!!
Hương
Thềm Mây tháng 5.2021
thơ hay quá
Trả lờiXóa