VỀ THĂM CHỐN CŨ
Nhánh sầu thả nắng nhạt chiều sang
Giọt nhớ theo mây dạo cuối ngàn
Bến vắng mây về lùa cuối bãi
Nhà xưa lặng lẽ giữa ngày tan
Lặng đứng ngoài hiên giọt lệ thầm
Ân tình còn vọng chút vang âm
Trên làn khói tỏa nhòa năm tháng
Đọng lại tâm tư những vết bầm
Mái rạ thềm rêu vệt nắng hoang
nghe buồn thấm thía dạ mang mang
tình ta gặp lại tình ta ấy
một thuở thơ ngây ủ mộng tràn
Dưới mái tranh chiều
cuộn khói loang
Mù sương bóng nhạn nhớ xa gần
Còn trong dĩ vãng vàng
năm tháng
Bướm lượn bờ ao vọng cố nhân .
HƯƠNG THỀM MÂY
thơ rất hay
Trả lờiXóa