GIÀ
NGẪM
Vẫn
cứ trôi qua những tháng ngày
Đời
người luân diễn bẽ bàng thay
Ai
bi ái ố triền miên đọa
Rong
ruỗi ta bà khổ cảnh đây
Một
thoáng trăm năm một nấm gò
Hồng
trần bệnh tử có chi mô
Ta
người chốc lát chia hai ngã
Mê
muội chi hoài đắn với đo
Chẳng
hẹn mà chung một nẽo đời
Cân
đo đong đếm khổ nhau thôi
U
mê yêu ghét thêm đau hận
Ngọn
gió vô thường bỏ lại rồi
Tứ
đại thân này cũng hóa ma
Tà
dương bóng ngả cuối đường qua
Thời
gian ngẫm bóng không nhiều nữa
Một
mảnh trăng treo tặng tuổi già
HƯƠNG
TỀM MÂY
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa