VÀ TÔI LẶNG LẼ
Chừ
già lặng ngắm mây trôi
Lắng
trong dĩ vãng cuộc chơi sinh trường
Tằm
dâu duyên nợ tơ vương
Đời
theo mưa nắng khói sương cuối trời
Chừ
già tôi lại với tôi
Se
sua mái hạc một thời vút bay
Ngoài
hiên trăng vẫn tỏa say
Cùng
đêm sương rụng rủ mây về ngàn
Chừ
già lặng nhớ cố nhân
Cùng
vui bên chén rượu xuân hồng trần
Khuya
buồn rĩ rã dế ngân
Ru
trong vắng vẻ quạnh vần thơ sương
Thời
gian vỗ khúc vô thường
Hợp
tan chìm nổi vấn vương vơi đầy
Một
màu huyễn tướng trùng vây
Và
tôi lặng lẽ bên ngày gầy hao .
Hương
Thềm Mây
lặng lẽ đi vào lòng người
Trả lờiXóa