THƯƠNG ĐỜI VIỄN XỨ
Chiều
loang núi thẳm trải mù sương
Đứng
lặng bên sông chạnh cả lòng
Mãi
vọng gia hương thuyền cách bến
Thương
về mái rạ mẹ hoài trông
*
Đời
chia lắm nẻo giọt tơ đồng
Ấm
lạnh quê người lắm nỗi vương
Quạnh
quẻ trăng treo triền núi thẳm
Buồn
theo tiếng vạc giữa trời sương
*
Thoảng
trong tiếng gió lá thu rơi
Tiếng nhớ mang theo giữa đất trời
Gửi
mộng qua bờ sông sóng bạc
Theo
dòng nước biếc tháng ngày trôi
Trầm
mặc quê hương mờ bến khói
Cho
thơ rụng xuống nỗi niêm khơi
Thương
mình viễn xứ chiều sương lạnh
Chịu
cảnh tha phương hết cả đời .
HƯƠNG
THỀM MÂY – 15.11.2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*