VƯỜN
XƯA ĐÊM
(Xướng)
Lặng
lẽ trăng về tỏa sáng vườn
Sen
đầm ấp ủ mộng lồng gương
Xa
người dặm liễu hoài lưu luyến
Vắng
bạn tình nương mãi vấn vương
Thấp
thoáng mây giăng sầu gõ cửa
Mơ
màng nguyệt trải vạc kêu sương
Thềm
xưa quạnh quẻ hồn cô lẻ
Bóng
nhạn xa mờ biệt cô hương.
Hương
thềm Mây
GIẤC
MƠ HOA
(Họa)
Châm
trà thưởng nguyệt ở ngoài vườn,
Ngắm
mặt hồ trong sáng giống gương,
Cứ
ngỡ giai nhân vừa mới đến,
Bởi
mùi son phấn vẫn còn vương.
Tóc
huyền buông thả như mây khói,
Má
thắm khoe màu tựa tuyết sương,
Người
đã mờ xa vào cõi mộng,
Chỉ
còn đọng lại chút dư hương!
HT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*