TÂM SỰ CUỐI
ĐÔNG
Nắng nhẹ qua
thềm buổi cuối đông
Chân trời nhạn
lượn giữa chiều không
Sông quê vắng
bạn muôn trùng nhớ
Bến cũ xa
thuyền vạn dặm trông
Khắc khoải
hàng cau tình mộng ngóng
Đăm đăm lối cỏ
dạ chờ mong
Bao mùa lẻ
bóng mơ màng vọng
Lệ ngấn canh
thâu buốt cả lòng.
Hương Thềm Mây
*
MÙA ĐÔNG
Xuyên qua
nhánh lá xế chiều đông
Ánh chiếu
lung linh khoảnh khắc đông
Nhớ lại ngày
hè trời nắng nóng
Nay thời mát
lạnh bởi mùa đông
Xuân về cảnh
sắc nhiều người ngóng
Gió bấc mưa
phùn lại nhắc đông
Ấm áp vào thu
trăng tỏa rộng
Sương mù loáng thoáng chạnh lòng đông
Tịnh An
*
LÃNG DU
Lữ khách cô
đơn giữa tuyết đông.
Hỏi người có
nhớ đến quê không?
Nhìn mây
vương nắng bùi ngùi tiếc,
Ngắm khói lam
chiều khắc khoải mong
Bóng mẹ bên
chiều thương nhớ đợi,
Dáng cha cuối
nẻo xót xa trông.
Sao còn phiêu
lãng nơi xa xứ.
Xin hãy về đi
mới ấm lòng!
HT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*