Danh sách Blog của Tôi

Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2025

MỘT CHIỀU ĐÔNG - THƠ HƯƠNG THỀM MÂY


MỘT CHIỀU ĐÔNG

 Mây về bang lãng giữa trời đông

Ngọn gió bắc phong thổi lạnh lùng

Mái rạ im lìm trong ngõ vắng

Giàn bầu lặng lẽ bóng chiều loang

Nhớ bạn chung trà đêm lẻ bóng

Thương người chén tửu buổi cô lòng

Về bên liếp cỏ tình xa vọng

Quyến luyến người ơi dệt mấy dòng

HƯƠNG THỀM MÂY – 21.12.2025

TÙY DUYÊN QUA - LỤC BÁT HƯƠNG THỀM MÂY

 


TÙY DUYÊN QUA

Tùy cơ mà tránh đau thương

Tùy duyên mà bước qua đường chợ dâu  

Tranh giành chi, đễ phiền nhau  

Đến đi vô sự qua cầu thong dong

Dâu kia biển nọ vui lòng

An nhiên nhẹ gót diệu thường viễn khơi

Chan tâm hoan hỷ với đời

Nụ cười thanh thoát dâng người hữu duyên

HƯƠNG THỀM MÂY -20.12.2025

 

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2025

VỀ ĐÂY NHỚ - LỤC BÁT HƯƠNG THỀM MÂY

 


VỀ ĐÂY NHỚ

Về đây lại nhớ người thương

Bên chiều thu biếc tơ vương nhánh nguồn

Nhớ sao những buổi mưa tuôn

Còn trong mộng mị mắt buồn lệ rơi

*

Về đây ngồi ngóng phương trời

Lều tranh liếp lá,tình ơi u hoài

Một thời ấm lạnh bờ vai

Lời yêu nhẹ gửi cùng ai thì thầm

*

Hiên thu nguyệt lạnh về thăm

Thềm xưa với những đêm răm dệt mơ

Một thời thơ dại ngu ngơ

Còn đâu ngày ấy, ngậm ngùi duyên xưa

HƯƠNG THỀM MÂY – 17.12.2025

 

 

BÊN LỀU XƯA - LỤC BÁT HƯƠNG THỀM MÂY


 

BÊN LỀU XƯA

Bên sông nắng đã nghiêng chiều

Lều xưa còn đó dáng kiều về đâu

Thềm rêu lối cỏ nhạt màu

Còn vương năm tháng bên cầu biếc xuân

*

Còn đây lối mộng xa gần

Lênh đênh giọt nắng phai tàn non mây

Tấc lòng gửi lại nơi đây

Hoài thương nghĩa quế, vơi đầy với thơ

*

Đâu đây tiếng hẹn vu vơ

Còn nương chiều tím qua bờ sông xa

Nỗi lòng rụng giữa dương tà

Bao thu nghoảnh lại ngỡ là hôm qua

*

Trách chi duyên nợ ta bà

Ân kia nghĩa nọ chỉ là phù vân

HƯƠNG THỀM MÂY – 15.12.2025

THƠ XƯỚNG HỌA - TRÍ TUỆ & THI HỮU


 

ĐÔNG(1)

ÔI! mùa én nhạn vẫn hoài trông

Nắng đã hờn chi chẳng ửng hồng

Để buốt lòng già trong tĩnh lặng

Cho buồn tuổi trẻ giữa hư không

Này đêm lấp lánh ...hồn đô thị

Đó tiếng lao xao ngọn gió đồng

Cái lạnh lùng đan trùm khắp cả

Bao giờ sẽ hết những ngày đông!

TriTue

*

BUỒN ĐÔNG

Hoạ

Thu thoắt qua rồi chẳng đợi trông

Ngày trôi lặng lẽ nắng thôi hồng

Đô thành vắng vẻ người thưa thớt

Phố thị tiêu điều chợ trống không

Nhớ tiếng Sài Gòn xưa thủ phủ

Thương quê Lục tỉnh ngát hương đồng

Đêm nằm tưởng lại thời xa vắng

Sợ tết khi trời trở gió đông.

TDP

*

ĐÔNG NHỚ NGƯỚI

HỌA

Người vắng lâu rồi dạ mãi trông

Mây bay bãng lãng ráng pha hồng

Đìu hiu mái lá se chiều lạnh

Quạnh quẽ hiên nhà chạnh buổi không

Vẫn nhớ lời nguyền trên bến cũ

Còn vương tiếng hẹn giữa sương đồng

Trông vời phố thị, tàn canh tàn mộng

Trăn trở đêm dài, gió chuyển đông

HƯƠNG THỀM MÂY – 19.12.2025

*

ĐÔNG (2)

Thu tàn lại ngắm một mùa đông

Quán chả ai mua lũ ngập đồng

Phố chợ tiêu điều mươi bão dọn

Trẻ già khốn khổ vạn điều mong

"An cư lạc nghiệp"nhiều cơ hội

"Một nắng hai sương"vẫn vẹn lòng

Khốn nỗi mây mù che khắp ngõ

Mà đèn chẳng rạng để người trông  .

Tri Tue

******

Cầu ông mưa thuận gió hoà

Cho cây lúa trỗ , cho cà đơm  bông

Ca dao

CẦU CHO MƯA THUẬN GIÓ HOÀ

Hoạ

Gió Bấc tràn về lạnh lẽo đông

Vừa qua lũ lụt xác xơ đồng

"Nhường cơm sẻ áo"bao người gọi

"Chia ngọt sẻ bùi" lắm kẻ mong

Đất sụt thây vùi đau đớn dạ

Nhà tan cửa nát héo hon lòng

Tai trời nạn nước làm dân khổ

"Mưa thuận gió hoà" mắt mỏi trông.

TDP

*

NGUYỆN ƯỚC

HỌA 

Ngọn bấc theo về buốt lạnh đông

Buồn vương lau lách xuyến xao lòng

Nương vườn bão cuốn nào nơi cậy

Ruộng rẫy lũ trôi chẳng chốn mong

Mòn mỏi dòng đời đau kiếp nạn

Bẽ bàng sự thế khổ phần trông

Thương cho sinh chúng bao tai họa

Nguyện ước dân no. lúa trổ đồng

HƯƠNG THỀM MÂY 19.12.2025

 

 

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2025

ĐỜI RIÊNG - THƠ HƯƠNG THỀM MÂY

 


ĐỜI RIÊNG

Đông tàn tiết trở lại sang xuân

Buốt lạnh chừ đây cũng nhạt dần

Cuộc sống thanh bần thì khỏe lão

Cơm ăn đạm bạc lại an nhàn

Thương người bảo dạ buông tham oán

Kính Phật khuyên lòng bỏ hận sân

Giữ nếp phong tao hồn bút mực

Thong dong mái hạc dạo non ngàn

Hương Thềm Mây 16.12.2025

KHỔ CẢNH - LỤC BÁT HƯƠNG THỀM MÂY

 KHỔ CẢNH

Màn trời chiếu đất khổ thay

Qua cơn lũ cuốn chất đầyniềm đau

Nhìn bao thê thảm nát nhàu

Tiêu tan gia sản còn đâu cảnh đời

Nhìn bao cơ cực kiếp người

Đoạn trường ai thấu, chơi vơi tháng ngày

Trời cao ơi, trắng đôi tay

Thương bao thân phận đọa đày ba sinh

HƯƠNG THỀM MÂY