THƠ NGUYỄN KHUYẾN
BÀI MUỘN KỲ I
Bản phiên âm
Nam sơn viễn viễn hiểu lôi minh,
Tự hướng nhân gian tố bất bình.
Nhất xuất điện quang thiên hữu
thuấn,
Tài qua phong tín trúc vô thanh.
Bồn gian thử tổ sân nùng đạm,
Dã ngoại cưu phu đố vũ tình.
Trì tửu cách ly đối lân tẩu,
Hà phương sách sách thoại tang
canh.
Dịch nghĩa
Ở phía nam núi
Nam Sơn, buổi sớm có tiếng sấm vang rền xa xa,
Tựa hồ như hướng về cõi nhân gian tố cáo nỗi bất bình.
Điện loé ra một tia sáng, tưởng như trời chớp mắt,
Cơn gió qua rồi, tre lại im lặng, không còn tiếng nữa.
Trong chậu, chuột kêu ca thức ăn mặn nhạt,
Ngoài đồng, anh chàng cưu ghen với mưa nắng.
Ở bên này giậu, cầm chén mời ông già hàng xóm,
Nói chuyện tràn về trồng dâu cấy lúa, thế mà lại hay!
Rút từ Quế Sơn tam
nguyên thi tập (A.3160).
Nguồn: Trần Văn Nhĩ, Tuyển
tập thơ chữ Hán Nguyễn Khuyến, NXB Văn nghệ, 2005
--------------
BÀI
MUỘN KỲ 1 (Giải buồn một )
Thơ Nguyễn Khuyến
Cảm
tác 1: Nguyễn Quê
Rền rền sấm vỗ tận non nam
Muốn tỏ rằng: căm với cõi phàm
Điện lóe trời vung roi chớp giật
Gió ngừng tre lặng nhánh bình an
Trong nhà chuột rúc chua nồng trách
Ngoài ruộng cưu gù mưa nắng than
Bạn kế bên rào mời chén rượu
Trồng dâu,xạ lúa chuyện vui tràn
10.9.2020 Nguyễn Quê
Cảm
tác 2 Hương Thềm Mây
Sấm dậy Nam Sơn buổi sáng nay
Hồ như trút giận xuống nơi nầy
Trời loe chớp lóe đầu non hiện
Gió cuốn mây tan cảnh núi bày
Lũ tý trong niêu lời mặn nhạt
Bầy cưu ngoài nội tiếng vơi đầy
Bên này giậu trúc cùng già nhậu
Nói chuyện nông nhàn thế lại hay.
Hương Thềm Mây – 11.9.2020
---------
Ảnh Internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*