THƠ TRẦN QUANG KHẢI (1241 – 1291)
PHÚC HƯNG VIÊN
Phúc Hưng nhất khúc thuỷ hồi hoàn,
Trung hữu bình viên sổ mẫu khoan.
Mai ổ tuyết tiêu châu bội lỗi,
Trúc đình vân quyển bích lang can.
Thử lai yêu khách kiêu trà uyển,
Vũ quá hô đồng lý dược lan.
Nam vọng lang yên vô phục khởi,
Đồi nhiên nhất tháp mộng thiên an.
Dịch nghĩa
Một dòng nước chảy bao quanh vườn Phúc-hưng,
Ở giữa là một khu vườn bằng phẳng rộng đến vài mẫu,
Bờ mai, khi tuyết tan, nụ lóng lánh hạt châu,
Đình trúc, lúc mây cuốn, lá xanh cành biếc.
Nắng lên, mời khách, pha chén trà,
Mưa tạnh, gọi gia đồng sửa lại giàn thuốc,
Trông về phía Nam không còn khói lang bốc lên nữa,
Thảnh thơi trên giường, yên tâm với giấc mơ riêng.
-----------
Nguồn Thi Viện
******
PHÚC HƯNG VIÊN(Vườn Phúc Hưng)
Thơ: thượng tướng TRẦN QUANG KHẢI thời TRẦN
Cảm tác theo ý :NGUYỄN QUÊ
**
Phúc Hưng nước biếc bủa vòng ngăn
Vài mẫu vườn trong mảnh đất bằng
Tuyết rã Mai vừa đươm nụ ngọc
Mây lùa Trúc vội nhú chồi xanh
Nắng lên mời khách nung trà đượm
Mưa tạnh gọi thư(*) sấy thuốc lành
Ngóng cõi nam bình không khói bốc
An lòng một giấc điệp riêng nhanh
30-12-2020 Nguyễn Quê
(*) Thư đồng
HTM CẢM TÁC
Hưng viên dòng nước lượn quanh vời
Một khoảnh nương vườn khá thảnh thơi
Đình trúc mây tan phô lá biếc
Bờ mai tuyết rã tỏa hoa ngời
Ngày thanh khách viếng pha trà đãi
Tiết ráo sai đồng thuốc rãi phơi
Ngóng phía Nam không nơi khói tỏa
Yên lòng thẳng giấc tận hôm mơi.
Hương Thềm Mây 7.1.2021
-----------------
Ảnh Internet
THƠ CẢM TÁC HAY, DVD THƯỞNG THỨC, XIN CHÚC ANH AN KHANG!
Trả lờiXóa