CHẲNG MUỘN MÀNG CHI
Bảy chin xuân qua tuổi đã già
Còn chi luyến tiếc cõi người ta
Áo cơm nặng nghiệp duyên cùng nợ
Bước mỏi chân mòn tháng lụn qua
Ham danh hám lợi muội mê lầm
Lang thang quán trọ dầm mưa nắng
Dục lạc u mê gữa biển trần
Đã xế ngàn dâu bạc trắng đầu
Thời gian sương khói chảy qua mau
Vô minh huyễn tướng bày chân giả
Một giấc kê vàng thoảng bóng câu
Thức tỉnh nhân tâm thoát buộc ràng
Bồ đề nẻo đạo vốn từ tâm
Tiêu trừ cấu uế căn nguyên ngộ
Chẳng muộn màng chi dẫu đã già
Hương Thềm Mây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*