Danh sách Blog của Tôi

Thứ Tư, 30 tháng 4, 2025

Bất kiến triêu thuỳ lộ 不見朝垂露 • Thấy chăng sương sớm buông Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Hàn Sơn

 


Bất kiến triêu thuỳ lộ 不見朝垂露 • Thấy chăng sương sớm buông

Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Hàn Sơn

*

Bất kiến triêu thuỳ lộ

Bất kiến triêu thuỳ lộ,

Nhật thước tự tiêu trừ.

Nhân thân diệc như thử,

Diêm phù thị ký cư.

Thiết mạc nhân tuần quá,

Thả linh tam độc khư.

Bồ đề tức phiền não,

Tận linh vô hữu dư.

*

Dịch nghĩa

Thấy chăng sương ban mai buông phủ,

Mặt trời sáng tự tiêu trừ.

Thân người ta cũng như thế,

Ở làng hay phiêu bạt cũng chỉ là sống gửi.

Cần nhất đừng rụt rè quá,

Hãy trừ ba độc tham sân si.

Chứng quả cũng là phiền não,

Bỏ hết không còn gì.

*

CẢM DỊCH

Hãy ngắm sương mai đọng lá cành

Khi trời tỏa nắng lại tiêu tan

Đời người cũng vậy nào chi khác

Dặm thế là nơi chỗ gửi thân

Chớ có buông lòng theo ái luyến

Mà gìn giữ dạ diệt si sân

Bồ đề chứng quả âu phiền não

Bỏ hết không gì ấy ngộ tâm

HƯƠNG THỀM MÂY – 25.4.2025

 

Thứ Ba, 29 tháng 4, 2025

CÒN ĐÂY TÌNH -LỤC BÁT HƯƠNG THỀM MÂY





 CÒN ĐÂY TÌNH

Về bên vườn cũ hàng cau
Nghe chiều vọng tiếng chim sâu tìm bầy
Về cùng mái rạ hiên mây
Cùng hương cỏ dại trăng gầy lối sương
Về cùng ruộng lúa bờ mương
Câu hò năm cũ vấn vương nổi lòng
Cánh cò trải cánh qua sông
Mà nghe tâm sự tang thương dặm ngàn
Về cùng bạn cũ nhàn văn
Trời thơ trò chuyện trăng ngàn dặm đê
Chút tình sương khói hồn quê
Thơm hương hoài cảm vỗ về sương đêm
Lắng nghe lá mộng qua thềm
Trải niềm tâm sự còn nguyên đá vàng
Lạnh lùng chiếc bóng thời gian
Còn đây tình đợi chứa chan quê nhà
Hương Thềm Mây

RONG CHƠI MIỀN ĐƯỜNG THI



 RONG CHƠI MIỀN ĐƯỜNG THI

THƠ NGỌC TRANG
HỌA : NGUYỄN QUÊ – HƯƠNG THỀM MÂY
***
THƯƠNG KIẾP PHÙ DUNG
Sợi khói chiều sao buộc ánh tà
Thanh xuân đã cạn một đời qua
Vì duyên phận mỏng phai màu cánh
Bởi nhuỵ hương nhàu úa sắc hoa
Tiếng vọng lâng lâng vàn nhịp sống
Em sầu mộng mị những âm ba
Phù Dung sáng nở tàn đêm tối
Ngắn ngủi thương sao cũng phận mà
260422 Ngọc Trang
**
THỦY PHÙ DUNG
Gượng lúc chiều rơi để ráng tà
Tươi hồng tựa nuối một ngày qua
Mùa đi Én Nhạn buồn thâu cánh
Vụ hết Mai Đào xót bỏ hoa
Phảng phất hương dường hương thuở cũ
Mơ hồ sắc phải sắc dư ba
Đời như đóa Thủy Phù dung ấy!
Nhụy rớt , đài gương vẫn giữ mà
28-4-2022 Nguyễn Quê
**
TRÔNG NGƯỜI
Chiều quê lặng ngắm ánh dương tà
Cuốn bóng tàn ngày buổi lụn qua
Thổn thức lòng ta thương thuở mộng
Mơ màng đóa cúc nhớ mùa hoa
Song mây cánh mở mong người vắng
Tâm sự khơi dòng gửi bạn xa
Gói gém hương xuân thời nguyệt động
Canh tàn trăn trở mãi trông mà .
Hương Thềm Mây

XỐN XANG ĐÊM - LỤC BÁT HƯƠNG THỀM MÂY



 XỐN XANG ĐÊM

Cau nghiêng mái rạ chiều ru
Đêm về vắng mẹ lòng u uẩn buồn
Nửa khuya giọt nhớ tràn tuôn
Tâm hương dâng mẹ cội nguồn thiên thu
Vườn sương lối cỏ hoang vu
Rơi dòng lệ nóng – lời ru tuổi nào
Bờ tre ngõ trúc đêm sao
Vọng hồn tiếng sáo dạt dào trời quê
Trăng treo nổi nhớ triền đê
Cánh cò trải bóng đi về hoàng hôn
Thương người mộc mạc hương ngàn
Tình người mưa nắng bàng hoàng giấc mơ
Ngồi đây thắp nến ngày thơ
Gợi niềm dĩ vãng vu vơ cát lầm
Người đi từ ấy biệt tăm
Hiên trăng tiếng vạc đêm tàn xốn xang.
Hương thềm Mây.

Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2025

TRANG THƠ ĐƯỜNG LUẬT HƯƠNG THỀM MÂY

 



VỀ CHỐN XƯA

Nguyệt quới vườn xưa tỏa ngát nồng
Bên hiên lặng bóng ngắm trời không
Vườn mơ bưởi mận phai màu biếc
Lối mộng đào lan nhạt sắc hồng
Mái lá còn đây tình đã cạn
Thềm hoang vẫn đó nghĩa đà nông
Kỷ niệm còn đây bao đượm thắm
Nghe buồn rười rượi gió sương lồng
HƯƠNG THỀM MÂY – 25.4.2025
*
BÊN SÔNG CHIỀU
Lặng đứng bên sông ngắm bóng chiều
Mây bay bảng lảng nắng buồn xiêu
Lao xao sóng vỗ đùa hư ảnh
Vặt vựa lau vờn giỡn bải triều
Bến cũ còn đây vương kỷ niệm
Bờ xưa mãi đó quyện hương yêu
Thương về một thuở lòng đau đáu
Chạnh nỗi niềm riêng nhớ lắm điều
HƯƠNG THỀM MÂY – 26.4.2025

*
ĐÊM TRĂNG
Ánh nguyệt song lồng gợi tứ thơ
Ngoài hiên lá rụng ý thu chờ
Trao lòng lối biếc sương gieo mộng
Gửi dạ đêm vàng gió lộng mơ
Lối cỏ còn đây tình mãi vẹn
Đường hoa vẫn đó nghĩa đâu hờ
Ta còn vương vấn ngày xuân thắm
Bút mực chung tình dệt mối tơ
HƯƠNG THỀM MÂY – 24.4.2025

TÂM TƯ CHIỀU - LỤC BÁT HƯƠNG THỀM MÂY


 

TÂM TƯ CHIỀU

Thời gIan thả bóng đôi bờ
Ngày qua tháng lụn vu vơ với chiều
Bao mùa đi giữa hoang liêu
Bao thời mưa gió nắng thiêu phong trần
Quê nhà đã lạc bước chân
Còn thơm lối cỏ một vầng nguyệt thơ
Còn hương ngát bưởi đêm mơ
Tình xuân xưa gọi vật vờ trong tôi
Thời gian nhuộm trắng đầu rồi
Trông về quê mẹ xa xôi dặm ngàn
Nẻo đơi phiêu bạt gian truân
Vui buồn gửi bóng tà huân ru mình
Chiều còn chút nắng lung linh
Thương đời du tử nặng tình gia hương
Vời trông sông núi muôn phương
Lòng tôi nhớ cả thiên đường ngày xanh.
Hương Thềm Mây 23.4.2ồng nàn 020
------
Ảnh Giác Minh
(Tuy Hòa - Góc nhìn từ đường Hùng Vương)

MỘT BÓNG ĐÒ - THƠ ĐƯỜNG LUẬT HƯƠNG THỀM MÂY


MỘT BÓNG ĐÒ
Bảng lảng sương loang khói mịt mờ
Trang nghiêm tháp cổ mấy mùa trơ
Chuông ngân Thiên Mụ trong chiều mộng
Kệ tụng Từ Đàm dưới nguyệt mơ
Bến vắng thuyền neo tình vẫn đợi
Sông xa nước chở nghĩa hoài chờ
Mây buồn tím cả câu hò hẹn
Thấm thía Hương Giang một bóng đò .
Thấm thía Hương Giang một bóng đò
Trên dòng nước biếc thả hồn thơ
Mây nhè nhẹ gửi niềm tâm sự
Gió vẩn vơ lùa lối mộng mơ
Mấy khúc tình vương nâng niu hát
Đôi câu nghĩa đượm nhớ nhung hò
Hoàng hôn đã nhuộm màu sương khói
Cánh nhạn qua sông sóng vỗ bờ
Hương Thềm Mây


Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2025

ĐẠI HẠN - THƠ TRẦN TẾ XƯƠNG - HỌA HƯƠNG THỀM MÂY & HUGH TRẦN



 ĐẠI HẠN

Dạo này đá chảy với vàng trôi
Thiên hạ mong mưa đứng lại ngồi
Ngày trước biết gì, ăn với ngủ
Bây giờ lo cả nước cùng nôi
Trâu mừng ruộng nẻ cày không được
Cá sợ ao khô vượt cả rồi
Tình cảnh nhà ai nông nỗi ấy
Quạt mo phe phẩy một mình tôi
TRẦN TẾ XƯƠNG
*****
HTM KÍNH HOA
LẶNG LẼ ĐÊM HÈ
Lửa hạ nung trời nắng đổ trôi
Người đơ gió đứng lặng thân ngồi
Thôn nghèo giấc trở ngơi cùng ngủ
Xóm nhỏ kêu ca nước với nôi
Đuổi nực không qua phiền lão đó
Xua nồng chẳng được khổ già rồi
Bồi hồi tiếng cuốc sầu riêng bóng
Lặng lẽ đêm dài lặng lẽ tôi.
HƯƠNG THỀM MÂY – 25.4.2023
*
Hè về nắng nóng đổ mồ hôi,
Người đứng trông mưa rồi lại ngồi
Cả xóm đua nhau tìm giậc ngủ
Nồi cơm nóng quá cũng thiu hôi
Máy "rét" nằm yên không quạt gió
Thân già ốm yếu lại đơn côi
Ve sầu lên tiếng trong đêm vắng
Vách lá giường tre chỉ còn "tôi".
Hugh Trần

TRANG THƠ ĐƯỜNG LUẬT HƯƠNG THỀM MÂY

 



ĐÊM TRĂNG 

Ánh nguyệt song lồng gợi tứ thơ

Ngoài hiên lá rụng ý thu chờ

Trao lòng lối biếc sương gieo mộng

Gửi dạ đêm vàng gió lộng mơ

Lối cỏ còn đây tình mãi vẹn

Đường hoa vẫn đó nghĩa đâu hờ

Ai còn vương vấn ngày xuân thắm

Tiếng vạc nghe buồn dệt khúc tơ

HƯƠNG THỀM MÂY – 24.4.2025

*

BIẾT ĐỦ

Biết đủ tùy duyên chẳng đọa đày

Nào đây nỏ đó có chi gay

Lìa sân dạ biết yên phần ấy

Đoạn giận lòng hay ổn phận này

Niệm ác ly dần đau khổ cạn

Tâm lành bồi đắp hạnh phúc đầy

Gìn thân chánh nghiệp nào chi não

Tự tại an nhiên vượt đắng cay

HƯƠNG THỀM MÂY

*

QUYỆN SẦU

Ráng chiều pha tím Huế buồn

Non xa nhuộm bóng hoàng hôn dương tà

Lặng nhìn mấy cụm mây xa

Mênh mang khói tỏa đâu là tri âm

Thương thôi một thuở tình thâm

Còn hương  thoảng bóng nợ tằm duyên tơ

Trang lòng chợt thoảng bến mơ

Hương Giang sóng vỗ câu thơ quyện sầu

HƯƠNG THỀM MÂY   

 

ÔI NGÀY XƯA ĐÓ - LỤC BÁT HƯƠNG THỀM MÂY



 ÔI NGÀY XƯA ĐÓ

Ngày đông bấc lạnh theo về
Mình ta đi giữa bộn bề mưa giăng
Nghe trong tiếng gió mơ màng
Nghe đời dâu biển đã tàn tuổi xuân
Về đây một bóng phong trần
Tình quê dệt nốt những vần thơ trăng
Lối xưa vương nắng lụa vàng
Thời gian tím bóng cuối đàng phượng rơi
Ngồi mơ cánh nhạn xa xôi
Còn thương dĩ vãng xa vời vợi xa
Sông làng bến nước cây đa
Hiên tranh mái rạ cũng là cố nhân
Bên hiên nắng mỏng tơ vàng
Thềm rêu dấu hạ chiều đan giọt sầu
Thương ngày mộng thắm về đâu
Ôi ! ngày xưa đó qua cầu áo bay
Hương Thềm mây

Thứ Năm, 24 tháng 4, 2025

ĐÀO HOA DỤC KINH HẠ(Hoa đào không muốn rơi) Thơ: HÀN SƠN thời trung Đường

 


ĐÀO HOA DỤC KINH HẠ(Hoa đào không muốn rơi)

Thơ: HÀN SƠN thời trung Đường

Bản phiên âm

Đào hoa dục kinh hạ,

Phong nguyệt thôi bất đãi.

Phỏng mịch Hán thời nhân,

Năng vô nhất cá tại.

Triêu triêu hoa thiên lạc,

Tuế tuế nhân dị cải.

Kim nhật dương trần xứ,

Thác thời vi đại hải.

Cảm tác theo ý thơ

**

Hoa đào nở muốn không rơi

Bởi qua trăng gió phải rời xa cây

Hỏi người Hán đến thời nay

  còn hay đã hóa mây khói rồi

Ngày ngày nước chảy hoa trôi

Năm năm người cũng đổi dời khác đâu

Chốn ta giờ đứng nương dâu

Trước kia từng chốn biển sâu trùng trùng

23/4/2025 Nguyễn Quê

*

CẢM TÁC

 Cành hoa đào chẳng muốn rơi

Vì qua phong nguyệt phải rời cội thôi

Hỏi người tự cổ bao thời

Còn ai  sau trước trọn đời  bấy nay

Thời gian quyện bóng theo ngày

Người đi kẻ đến tựa mây luân hồi

Ta chừ đứng giữa đất trơi

Rồi mai sương khói hòa đời biển sâu

HƯƠNG THỀM MÂY 23.4.2025