Vũ Lăng xuân - Vãn xuân 武陵春-晚春
• Vũ Lăng xuân - Cuối xuân
Thơ » Trung Quốc » Nam Tống, Kim » Lý
Thanh Chiếu » Sấu ngọc từ » Chính tập
Phiên âm
Vũ Lăng xuân - Vãn xuân
Phong trú trần hương hoa dĩ tận,
Nhật vãn quyện sơ đầu.
Vật thị nhân phi sự sự hưu,
Dục ngữ lệ tiên lưu.
Văn thuyết Song Khê xuân thượng hảo,
Dã nghĩ phiếm khinh châu.
Chỉ khủng Song Khê trách mãnh châu,
Tái bất động, hứa đa sầu.
*
Dịch nghĩa
Gió lặng, bụi thơm, hoa rụng hết,
Ngày tàn, mệt mỏi chải đầu.
Vật như xưa, người đã khác, mọi sự đều
thôi rồi
Muốn nói, nước mắt đã tuôn trào.
Nghe nói ở Song Khê mùa xuân còn đẹp,
Cũng định dong chiếc thuyền nhỏ du lãm.
Chỉ sợ những chiếc thuyền nhỏ nhẹ ở Song
Khê
Chở không nổi quá nhiều nỗi buồn.
___
Theo Du Chính Loan trong Quý Tị loại cảo,
bài từ này làm năm Thiệu Hưng thứ 4 (1134) khi tác giả tị loạn về Kim Hoa, với
nội dung nhớ quê cũ khi ở nơi đất khách quê người thời loạn.
Chú thích :
Trần
hương : Là hoa xuân đã héo rụng. Ở đây ý nói hoa rụng xuống đất, mùi hương của
hoa từ trong đất bụi bay lên, biết là đã hết mùa hoa.
Song Khê :
Một con suối thuộc huyện Kim Hoa, tỉnh Chiết
Giang, phong cảnh đẹp, nhiều thi nhân đến đó ngâm vịnh.
Có 1 bài cùng chú thích:
Âm thầm (Tương Phố)
CẢM DỊCH - CAO VĂN KHẢI
Hoa tàn gió lặng lắng mùi hương
Chải tóc soi gương tiếc má hường
Cảnh cũ người xa không trở lại
Lời chưa kịp ngỏ lệ tràn vương
Song Khê thấp thoáng xuân còn toả
Vẫn muốn thuyền rong trải dặm trường
Chỉ ngại sông sâu chìm gió cả
Sầu mang nặng chở đắm tan thương .
23/7/2025
Cao Văn Khải
*
CẢM TÁC - HƯƠNG THỀM MÂY
Lắng hương gió lặng hoa tàn
Biếng lười chẳng muốn điểm trang, chải đầu
Cảnh xưa vẫn đó người đâu
Tiếng chưa cất đã mắt nhàu lệ rơi
Song khê nghe cảnh tuyệt vời
Thuyền nang những muốn dạo chơi giải buồn
Lại e chớp bể mưa nguồn
Không sao chở nổi gánh buồn tương tư
HƯƠNG THỀM MÂY – 23.7.2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*