CÙNG NGỌC BÍCH
NGỠ TÌNH KHƠI
Trên đường lá đỏ nhẹ nhàng rơi
Rạng rỡ nàng thu hưởng gió trời
Nắng khẽ khàng đi lòng biển vợi
Em khờ khạo níu cảnh chiều vơi
Đò thương vẫn hẹn âm thầm tới
Điểm đến còn mong lặng lẽ mời
Lạc lõng tâm hồn vương vấn bởi
Đêm nhè nhẹ thức ngỡ tình khơi
Ngọc Bích 🌷
*
HỌA
MỘT MÌNH
Nắng ở ven triền vội vã rơi
Hoàng hôn nhuộm tím cả khung trời
Trông về tiếc quãng ân tình vợi
Dõi đến thương mùa kỷ niệm vơi
Hội cũ trông hoài chưa đảo tới
Phường xưa đợi mãi chửa sang mời
Thu chiều quạnh quẽ càng lo bởi
Chuyển tiết cung sầu lặng lẽ khơi
Anh Hương Rừng
*
HỌA
THU SẦU KHƠI
Thoảng lạnh hơi thu ngắm lá rơi
Nhìn mây dệt tím cuối chân trời
Hoài mong nhạn vắng tình nào vợi
Mãi ngóng người về nghĩa chẳng vơi
Bút nguyệt lời yêu nhờ gió gửi
Trang thơ ý mộng cậy trăng mời
Đêm suông ngồi nhớ canh gà giục
Tấc lòng nguồn biển bóng sầu khơi
HƯƠNG THỀM MÂY – 22.7.2025
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*