Đãi nguyệt Chờ trăng
Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Tương An quận
vương » Thơ chữ Hán
Phiên âm
Đãi nguyệt
Dạ nguyệt sơ thăng bích hải đông,
Thuỳ giao vân tế phục mông lung.
Tường cao, thu cách, tình vô dĩ,
Chúc tận, lô khôi, hận mạc cùng.
Chinh nhạn nhất thanh thê thảm lý,
Kim phong kỷ trận tịch liêu trung.
Bất tri dĩ chiếu tây song hạ,
Trường đoạn thành lâu báo hiểu chung.
*
CẢM TÁC
Trăng nhú lên liền biếc biển đông
Ai! Đem khói phủ mịt mờ trông
Vách cao, cây chận tình đâu rõ
Lò tắt, đuốc tàn hận chẳng thông
Một tiếng nhạn bay thê thảm ý
Vài cơn gió thổi tịch liêu lòng
Nào hay đã tới tây song rọi
Đứt ruột cao thành sáng điểm chuông
25/8/2025 Nguyễn Quê
*
CẢM DỊCH
Vừa lên ánh nguyệt tự đằng đông
Rồi lại mây che khói phủ lồng
Lối cách vách cao sầu bất tận
Đèn tàn lò lạnh hận vô cùng
Trời khuya tiếng vạc bâng khuâng dạ
Đêm muộn lời thu thấm thía lòng
Trăng xuống đồi tây nào có biết
Tàn canh cổ tự vọng hồi chung
Hương thềm Mây 10.9.2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*