QUÊ MÌNH CÒN ĐÓ
Quê
mình còn đó dấu xưa
Bờ
tre lối mộng ru đưa tháng ngày
Hiên
nhà mái lá còn đây
Thời
gian rêu bóng còn day dứt lòng
Bao
mùa lá rụng lùa song
Bao
mùa lộng nguyệt sầu đong một thời
Còn
đây khoan nhặt những lời
Người
đành bỏ lửng tình người chơi vơi .
HƯƠNG
THỀM MÂY
****
NGẪM LẠI NGÀY
Lang
thang nhìn bóng ngày trôi
Đường
hoa cỏ nội nối lời ru xưa
Tay
đan sắc mộng hương mùa
Hồn
nhiên khúc hát hạ trưa phượng nồng
Ráng
chiều nhuộm tím hoang sông
Bèo
trôi gió giạt còn mong chi ngày
Quê
mình còn đó sương mây
Ngồi
đây ngẫm lại thơ ngây những ngày.
HƯƠNG
THỀM MÂY
thơ rất hay
Trả lờiXóa