QUA CƠN MÊ LỘ
Có
còn chi nữa chiều vơi
Tà
dương lụn bóng cuối trời mây bay
Trăm
năm úp mở bàn tay
Rủ
nhau về cuối tháng ngày hợp tan
***
Chiều
về lặng ngắm sương ngàn
Bên
dòng tụ tán phù vân vô thường
Luân
hồi theo bóng hoài hương
Trôi
theo cõi tạm vấn vương duyên tằm
***
Chiều
loang qua núi âm thầm
Nghe
lời suối hát hội âm đất trời
Và
nghe những tiếng lá rơi
Cùng
đêm tâm sự xa xôi kiếp người
***
Tan
sầu lữ khách dặm đời
Về
vui cõi tịnh giác nơi cội nguồn
Bận
lòng chi nữa sắc không
Qua
cơn mê lộ trắng lòng biển dâu
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa