VƯỜN XƯA THU
Vườn xưa lá rụng thu vàng
Thương về một thuở dịu dàng nét quê
Êm đềm trải mộng lối về
Sánh vai dặm liễu tóc thề nắng rơi
Chừ ngồi lặng ngắm mây trôi
Nghe đêm tâm sự một thời ấu thơ
Còn trong dĩ vãng xa mờ
Còn vương bóng mận thẩn thờ hiên trăng.
HƯƠNG THỀM MÂY
*****
Cho em họa cùng huynh nhé
KỈ NIỆM XƯA
Hôm nao nghiêng ngả chiều vàng
Còn chăng kỉ niệm mơ màng xóm quê
Bên nhau rộn rã đi về
Tay đan tay bước cập kề mưa rơi
Giờ đây vật vã dòng trôi
Bỗng dưng xao xuyến cuộc đời tuổi thơ
Hiện về nào có phai mờ
Hiện về thổn thức vật vờ dưới trăng
NGUYỄN QUỐC HỒNG
*****
Vui cùng huynh đôi câu
VUI TUỔI VÀNG
Mừng huynh thượng thọ tuổi vàng,
Tỷ huynh vui sống dễ dàng nơi quê,
Kề vai sánh bước đi về,
Vuốt tóc mây tiếc mái thề buông rơi,
Sáng qua chiều đến ngày trôi,
Chênh chao kỉ niệm nhớ thời ngây thơ ,
Dẫu cho gối mỏi mắt mờ,
Lòng riêng cứ mãi tôn thờ nàng trăng!
HOÀNH TRẦN
thơ rất hấp dẫn
Trả lờiXóa