Ảnh Giác MINH
Góc riêng mình
VỖ LÒNG CA
Qua
khung cửa hẹp một khoang trời
Vạt
nắng chiều nghiêng khói sóng trôi
Nghĩa
nhạt dần theo trời viễn xứ
Tình
mơ biệt lối đã bao thời
Lưng
trời cánh nhạn lững lơ bay
Cuối
bãi ngàn lau nắng quyện ngày
Phận
mãi lênh đênh trời viễn xứ
thân
hoài lãng bạc trắng màu mây
Trang
lòng đã cạn chén sầu đêm
Ủ
mộng tình quê vọng nỗi niềm
Ngồi
khoác áo tình sương đẫm nguyệt
Buồn
chan tiếng vạc gửi qua thềm
Vời
trông năm tháng lắng ngày qua
Nửa
gối chiêm bao chạnh bóng tà
Cửa
sổ ân tình vùi buổi ấy
Duyên
đời trắc trở vỗ lòng ca
Hương
Thềm Mây
---------------
thơ rất hay
Trả lờiXóa