DƯỚI CHIỀU
Thang đời mấy bậc dẫu chồn chân
Trả mãi nào xong món nợ trần
Giữa kiếp chưa nhòa câu thệ hải
Bên trời cũng mặc đám phù vân
Ngùi vai lữ thứ còn mang nặng
Chạnh bóng hoàng hôn đã ruổi gần
Níu mảnh dương tà buông lặng lẽ
Tơ chiều bỗng nhuộm tím ngoài sân.
Nguyễn Gia Khanh
HỌA
NẮNG DẦN PHAI
Lặn lội bao thời giẫm vẹt chân
Tìm danh kiếm phận vấy duyên trần
Tham sân…đắp đồi bờ hư mộng
Ái ố…vun đầy bến huyễn vân
Cạn bóng thời gian bày nợ cận
Tình vơi dặm thế trả vay gần
Thân già lặng ngẫm chiều cô vắng
Tiếng lá thu buồn rụng cuối sân.
Hương Thềm Mây
NGÀY VỀ!
Tra rồi phải mỏi gối chồn chân,
Chuẩn bị ra đi khỏi chốn trần,
Nhìn lại nhân gian đừng bịn rịn,
Trở về cát bụi chẳng phân vân!
Quê người đơn chiếc bà con vắng,
Đất khách thân cô lối xóm gần,
Dâu bễ cuộc đời xin giả biệt,
Tạ từ danh lợi lắm si sân!
HT
Cảm họa:
NÍU BÓNG THỜI GIAN
Chiều buông nắng ngã bóng ngoài sân
Cố níu hoàng hôn bước chậm chân
Cuộc sống còn đây câu thệ hải
Đời chưa trả hết nợ hồng trần
Đôi vai lữ khách còn mang nặng
Gió bụi đường đời đã đến gần
Mong mãnh tà dương chầm chậm bước
Tơ trời đang nhuộm sắc hồng vân...
./.
Lê
Văn Thanh
thơ rất hay
Trả lờiXóa