THU BUỒN .
(Bài xướng)
Người đi tôi tiễn bước đưa chân
Thu đến rồi phai đã mấy lần
Sông nhuộm mây ngàn màu tím ngắt
Trăng soi mặt nước cảnh trong ngần
Ôm đàn dạo khúc thương tình cũ
Nhắp rượu trông trời nhớ bạn thân
Một bóng ta ngồi ôm kỷ niệm
Buồn hiu như tượng đá phong trần .
Kim Liên Thái
***
KHÔNG DUYÊN NỢ
(Bài họa).
Từ ngõ vô nhà mấy bước chân,
Mà răng cứ hẹn biết bao lần.
Nhìn ai thấp thoáng là lo lắng,
Ngó bóng lung linh cũng ngại ngần,
Lẻo đẻo theo người khi mới lạ,
Ân cần với bạn lúc quen thân,
Nào hay dệt mãi sao không kết,
Bởi lẻ vô duyên chỉ nợ trần.
Hoành Trần
20/8/17
***
NGÓNG NGƯỜI
Năm chờ tháng đợi vắng bàn chân
Đếm lá vàng rơi đã mấy lần
Bưởi mận bao mùa lồng sắc thắm
Vườn trăng mấy độ lộng đêm ngần
Mong tin bốn biển mong người cũ
Ngóng tiếng bao thu ngóng bậu thân
Bóng lạnh riêng mình ôn dĩ vãng
Nghe sầu nửa gối phận hồng trần
HƯƠNG THỀM MÂY 21.8.2023
XƯỚNG HỌA THẬT TUYỆT!
Trả lờiXóa