CHIỀU NHỚ QUÊ
Chiều nay gió lạnh cũng vơi dần
Lặng ngắm mây ngàn trải lối hoang
Cánh nhạn lưng chiều sầu đất khách
Trông về quê mẹ nỗi niềm xuân
*
Trông về đất mẹ nỗi niềm xuân
Lạc giữa nhân gian lấm bụi trần
Đã cạn vòng đời đầu nhuốm bạc
Bao mùa dan díu bóng phù vân
*
Bao mùa dan díu bóng phù vân
Tóc biếc ngày xanh đã nhạt dần
Quạnh quẻ quê người thương chốn cũ
Hồi chuông cổ tự mỗi chiều ngân
*
Hồi chuông cổ tự mỗi chiều ngân
Tiếng sáo hồn quê vọng lối ngàn
Mắt nghẹn trông về bao nỗi nhớ
Hương trầm mái rạ ngát tình xuân
HƯƠNG THỀM MÂY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*