TÂM SỰ NGƯỜI
VỀ
(XA LUÂN NGŨ BỘ)
Tiếng hạ ve sầu
rộn rã ngân
Trời xa mây
trắng thả phương ngàn
Đường xưa phượng
thắm hoa chen nở
Lối cũ sen nồng
gió tỏa chan
Bóng mộng
ngày xuân cơn đắc thất
Tình mơ buổi
sớm chuyện bồi tan
Còn trong mái
lá chiều tâm sự
Tấc dạ thềm
rêu ánh nguyệt tàn
*
Trời xa mây
trắng thả phương ngàn
Gió trải đường
làng bóng ngựa chan
Mái lá vườn
xưa thời ước nguyện
Hàng cau vàng
đá buổi ly tan
Bồn chồn mái hạc tình ưu luyến
Lạnh lẽo sông
đời dạ úa tàn
Lẳng lặng chiều
nghiêng qua lối cũ
Nghe lòng ấm
áp tiếng ve ngân
*
Lối cũ sen nồng
gió tỏa chan
Hồn quê mãi
thắm chẳng hề tan
Bờ đê ruộng
lúa tình hoài đượm
Liếp cải
nương dâu nghĩa nỏ tàn
Gặp lại người
thân chung rượu ngấm
Tao phùng bạn
hữu tiếng đàn ngân
Tâm tư nến thắp
thương ngày cũ
Chiếc bóng
lòng xưa nhớ vạn ngàn
*
Tình mơ buổi
sớm chuyện bồi tan
Mà nắng mà
mưa gọt mộng tàn
Bến cũ bèo
mây duyên đã vãn
Tình quê
trăng nước nghĩa còn ngân
Bờ lau nguyệt
trải sương giăng mộng
Ngõ trúc mây giăng gió lộng ngàn
Ngã nước lòng
chia thương buổi ấy
Bùi ngùi năm
tháng dạ hoài chan
*
Tấc dạ thềm
rêu ánh nguyệt tàn
Nằm nghe dế cỏ
tiếng lòng ngân
Sương đan cỏ
biếc loang triền thẳm
Nhạn gọi trời xa thả lối ngàn
Bưởi mận vườn
xưa hương mãi thắm
Mai lan thềm
cũ nghĩa hoài chan
Mơ màng gối
bóng đêm dư nửa
Giục sáng
canh gà mộng rã tan .
Hương Thềm Mây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*