HỌA THƠ CAO MỴ
NHÂN
BÀI XƯỚNG
TÌNH Ủ TƠ
HOA
Một chữ tình
thôi có thể điên
Đành xem năm
tháng ủ cô miên
Bao lâu thì tỉnh
cơn mê loạn
Mấy lúc chờ
coi giấc mộng hiền
Kẻ vẫn suốt đời
cuồng nỗi nhớ
Người chưa cạn
tuổi biết ai phiền
Tơ vương tự sự
đều hư huyễn
Giữ trái tim
lành sẽ mãi yên ...
CAO MỴ NHÂN
*
HỌA
NGÓ LẠI NHÂN
TÌNH
Thế sự thăng
trầm chẳng được yên
Sầu gieo cuộc
sống khổ triền miên
Bao vòng gió
dập lòng điêu đứng
Mấy bận mưa
giồi dạ não phiền
Dạn mặt mồm
loa lời ngọt dịu
Mày dày mép dải
giọng ngon hiền
Bỏ cha cái điệu
ru nhân nghĩa
Ngó lại non
tình lắm đảo điên.
Hương Thềm Mây
*
HỌA
MỘNG LIÊU
TRAI
Mờ mịt âm
dương nhớ đảo điên
Cành hoa
nghiêng trắng giấc sầu miên
Em từ lãng
đãng tầng sương khói
Ta đã lơ mơ
sách thánh hiền
Tâm sự gió
trăng tràn nỗi nhớ
Cảm thông hoa
cỏ vợi ưu phiền
Trang thơ lướt
thướt hồn ma cũ
Ta có đêm nào
được ngủ yên
Đặng Hữu Ý
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*