VỀ THÔI
Một thuở trần ai bạc tóc rồi
Có chi được mất giữa ngày trôi
Sương vầy mái hạc lay duyên nợ
Giọt nước thời gian trắng mộng rồi
Giả tạm thân này rỏ cảnh đây
Như bèo sóng giạt ghé sông này
Mây bay gió nổi cơn trần mộng
Lá rụng hoa tàn ấy trả vay
Sóng vỗ thời gian nhuộm bóng tà
Thân già tụ hội nghiệp hằng sa
Sông đời quanh quẩn vầy duyên nợ
Toan tính chi hoài bạc tóc ra
Áo bạc phong sương rã rượi rồi
Buồn vui cát bụi lắm đầy vơi
Về thôi bản quán trăng thiền tịnh
Phật vẫn chờ ta chuyển nghiệp đời.
HƯƠNG THỀM MÂY
thơ rất hay
Trả lờiXóa