NHỮNG ĐÊM SƯƠNG
Chiều mây nắng nhạt trải thu vàng
Con sẻ bên vườn vọng tiếng sang
Vẳng lại lời xưa tình lởn vởn
Vang về lối cũ mộng lang thang
Xa người hoa biếc xuân hoài luyến
Lìa bạn canh tàn dạ mãi vương
Đóa ngọc theo tình về cõi nhớ
Cho đời trăn trở những đêm sương
Hương Thềm Mây
*
THẢM HỌA CÔ VÍT
Cô vít tràn lan thảm họa mang
Muôn dân lãnh chịu cảnh gia hàn
Đường ngăn chốt chặn lây nào hết
Quán dẹp nhà cài nhiễm chẳng tan
Xót dạ bao người đời sống rã
Thương tâm lắm kẻ xác thân
tàn
Nghe trong thế sự sầu bao mối
Vạn nẽo nhân quần sống chẳng an
Hương Thềm Mây
*
MỎI MÊ NGÀY
Duyên đời bến khởi nợ đời vay
Dặm thế lòng sinh cộng nghiệp dày
Sóng gió tình người thâm dạ đắng
Bèo mây nghĩa bạn ngấm lòng cay
Hưng vong đắc thất tuồng mây nổi
Phú quý giàu sang tựa
gió bay
Ngoảnh lại bao thu hoài lận đận
Trò chơi cạn sức mỏi mê ngày
Hương Thềm Mây
*
CHIỀU THA PHƯƠNG
Tạm nghỉ hôm nay quán vệ đường
Loang chiều mái rạ ánh
tà dương
Sông xa gió cuộn bờ lau lách
Non thẳm mây đùn cảnh mịt sương
Cánh nhạn lưng trời về cố quận
Đàn trâu góc núi lại
gia hương
Sông hồ lữ khách sầu xa xứ
Quặn dạ thương mình kiếp viễn phương.
Hương Thềm Mây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*