TỰ CẢM CUỐI NĂM
Dặm trường rong ruổi ngựa phi|
Thời gian vút cánh xuân thì hụt hao
Chồn chân dừng bước bên cầu
Lặng nhìn nước chảy nuối màu tóc xưa
Cánh buồm lộng gió ước mơ
Băng qua sông biển cập bờ nơi nao ?
Vọng âm sóng vỗ dạt dào
Bên chiều đông tận nắng đào dần phai
Hoa tóc sương muối đang cài
Tàn niên tự cảm thoảng bay tiếng lòng
La Thuỵ
GM. Họa
Thời gian như bóng ngựa phi
Dặm trường vun vút xuân thì gầy hao
Chân mòn gối mỏi qua cầu
Tử sinh ly biệt bạc màu bóng xưa
Thuyền xuôi bến mộng ru mơ
Vượt muông trùng sóng qua bờ phương
nao
Phong ba gió cuốn dạt dào
Tàn đông buốt lạnh sắc đào hương
phai
Lạnh lùng tóc muối sương cài
Tàn niên tự cảm thoảng bay tiếng
lòng(*)
GM.Nguyễn đình Diệm
(*)Thơ La Thụy
CUỐI NĂM
Năm tàn tháng tận buốt chiều đông
Bấc biển trêu ngươi bợt má hồng
Sóng vỗ đầu ghềnh tung mỏm đá
Mây đùn cuối bãi phủ tầng không
Đào mai e ấp xuân dần đến!
Thơ nhạc dặt dìu tết chắc mong?
Đếm tuổi thì ra gần sáu chục
Ừ, nghe cháu gọi... đã thành ông
LA THỤY
GM.Họa
Tháng tận năm tàn chút ráng hồng
Trêu ngươi bấc thổi rét ngày đông
Mây giăng cuối bến se bờ mộng
Gió thổi đầu sông lạnh bến không
Lấp ló đào mai khoe sắc nụ
Lò thò Cúc huệ gợi xuân mong
Đêm nay chén rượu chờ thêm tuổi
Ngắm cảnh mơ về…cháu gọi ông
GM.Nguyễn Đình Diệm *****************************************************************************