ĐÊM
SÔNG HƯƠNG
1.
Vạn lý bèo xuôi
sóng vỗ trôi
Trời thanh bến
lặng thả thuyền ngồi
Bờ yên gió lộng
ngàn mây thản
Ngắm cảnh sông
dài cạn chén thôi.
2.
Non sông gấm
vóc ngàn năm mộng
Đất nước thanh
bình vạn thuở xuân
Núi biếc sông
thơm hòa bốn bể
Bên trời lão hạc
cạn chung nhàn
3.
Chân mây nguyệt lộ lòng thanh thản
Sướng khổ buồn vui… bỏ xuống rồi
Thấp thoáng sương giăng bờ huyễn mộng
Ngó lại bèo xa bỏ bến rồi
4.
Dìu dặt đường mây dặm gió ngàn
Thuyên xuôi sóng vỗ vọng chuông xa
Canh gà giục giã chừng đêm tận
Bến cũ tình ta một lão già.
Gm.Nguyễn Đình Diệm .
Sông Hương ngày về.
Bài Họa
CHẾT NỬA HỒN
THƠ
Lửng lờ sóng
cả đám bèo trôi
Bến lạnh sương
giăng bãi cỏ ngồi
Nắng nhạt mây
lùa khi gió trở
Ta rời góc phố
một mình thôi
Gác cũ mênh
mang sầu tuổi mộng
Con đường lá
đổ đợi ngày xuân
Vườn ai ngõ
trúc chiều mây nhạt
Vắng bòng giai
nhân bước ngại ngần
Con đường phố
chật vắng người thản
Cố kẻ nâng niu
gót bụi trần
Đã biết bao
mùa đem gởi phận
Tơ lòng quặn
thắt bởi lòng nhân
Rã mối tơ duyên
giữa gió ngàn
Cho ngày tháng
lịm nỗi niềm mang
Hương quen thấm
giữa lòng chăn gối
Để mấy trang
thơ chết phủ phàng ./.
BỤI THỜI GIAN
11/01/17