THẤP THOÁNG VỀ
Đốm
lửa si sân đốt ruột da
Ai
bi hỷ nộ hiện cuồng tà
Một
đời tưởng ảo duyên trần bụi
Đọa
kiếp luân trầm đó nghiệp ma
Năm
tháng đi qua đã hiểu rồi
Buồn
vui trôi nỗi khổ mà thôi
Tham
tâm vất vả sầu phương mộng
Hám
dạ trần lao khổ bến bờ
Mái
hạc xuân cài sắc tuyết pha
Sương
vê áo bạc xác thân tàn
Nhìn
đêm vắng vẻ mây muôn lối
Nỏ
biết nơi nao định vị nhà
Mờ
ảo trăng treo đứng tựa lầu
Vời
trông cố quận nẽo về đâu
Thân
già mắt đục vu vơ ngó
Cõi
tạm trăm năm thấp thoáng về.
Hương
Thềm Mây
GM.Nguyễn
Đình Diệm – 10.01.2019
Một đời vương vấn nhân ảnh mờ
Trả lờiXóaĐá mòn rêu lạnh cũng trong thơ
Lẽ đời tình sầu là trắc trở
Hội ngộ cằn cỗi cả giấc mơ
-
Bài này huynh dùng nhiều từ mà em không họa được lên đành chịu anh ạ
ND sang thăm đọc thơ hay mân mác,chúc anh cùng gia đình vui,khỏe anh GM hén!
Trả lờiXóa