NHÂN SINH TẠI
TRẦN MÔNG (Người sống nơi bụi mù)
Thơ: HÀN SƠN
thời trung Đường
*
Bản phiên âm
Nhân sinh tại
trần mông,
Cáp tự bồn
trung trùng.
Chung nhật
hành nhiễu nhiễu,
Bất ly kỳ bồn
trung.
Thần tiên bất
khả đắc,
Phiền não kế
vô cùng.
Tuế nguyệt
như lưu thuỷ,
Tu du tác lão
ông.
*
Cảm tác theo
ý thơ
Người cõi bụi
mù sống khác chi!
Sâu bò lúng
túng giữa lòng ly
Qua qua lại lại
không đường chuyển
Tới tới lui
lui một lối đi
Lạc xứ mơ hồ
không thể đến
Phiền hà hiện
thực vẫn luôn ghì
Tháng năm như
nước dồn trôi mãi
Trẻ bước sang
già chẳng mấy khi
29/4/2025
Nguyễn Quê
*
PHỎNG DỊCH
Người trong dặm
thế mộng thôi mà
Sống tựa kiến
bò quẩn quất ha
Thân mãi
loanh quanh không lối vượt
Dạ hoài loáy
hoáy chẳng đường ra
Thảnh thơi lạc
cảnh đâu màng đến
Tục lụy ưu
phiền cứ muốn qua
Cuốn bóng thời
gian âm ỉ chảy
Hóa già lão tận
có chi là
HƯƠNG THỀM MÂY
14.5.2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*