MẤY
ĐỘ ĐÔNG QUA
Chiều thu lặng
ngắm nắng hanh gầy
Đất khách
nghe sầu cạn chén cay
Cảm dạ ân cha
nồng ruộng lúa
Thương lòng
nghĩa mẹ đượm nương mây
Mơ về liễu biếc
hong tóc rối
Mộng đến vàng
trăng trải mộng đầy
Cát bụi quê
người hoài cố xứ
Đông qua mấy
độ bạc sương vầy.
HƯƠNG THỀM MÂY
*
NỔI
NHỚ GIA HƯƠNG
Nỗi nhớ gia
hương ấy ấy là
Song thân vất
vả khổ cùng ta
Yêu câu “mái
đẩy” trên sông hát
Quý khúc “hò
khoan” dưới bến ca
Đã bốn mươi
xuân xa cội tổ
Hơn ba mấy tết
biệt nguồn cha
Lòng người viễn
xứ bao da diết
Gặp tiếng “răng,ri”
lậm giọng nhà
HƯƠNG THỀM MÂY
*
NGHE
ĐÊM TÂM SỰ
Ngày tàn
tháng lụn vụt qua
Tiếng lòng
quanh quẩn vẫn là chiêm bao
Đông tàn hạ
mãn hanh hao
Vòng đời đã cạn
ra vào gió sương
Ngồi nhìn
bóng xế tà dương
Nghe đêm tâm
sự giọt đồng đầy vơi
Từng cơn viễn
mộng không lời
Dấu chân cát
bụi một đời khói mây
HƯƠNG THỀM MÂY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*