MƯA PHÙN LẶNG
LẼ
Huế lạnh mưa phùn lất phất bay
Tôi về đại nội
buổi chiều mây
Quan chầu voi
phục cùng sương gió
Ngựa đứng
phơi thân giữa tháng ngày
*
Một thời lừng
lẫy vua tôi đó
Điện cát lâu
đài đứng lặng trơ
Gió thả bấc
tràn chiều cổ tích
Cung vàng điện
ngọc lạnh lùng mơ
*
Lặng ngắm đền
đài năm tháng trôi
Thời gian
trang lịch ấy xa rồi
Đông qua hạ lạI
đời tan tụ
Vạn tuế muôn
thu chuyển dịch rồi
*
Đọng bóng thời gian ngẫm chính tà
Son phai sắc
nhạt những phù hoa
Dâu kia biển
nọ trần duyên mộng
Cõi tạm đi về
một thoáng qua
*
Đứng giữa thềm
hoang dấu tích xưa
Một thời
vương vị rã rời khua
Thời gian tâm
sự lời sương gió
Huế lạnh mưa
phùn lặng lẽ mưa
HƯƠNG THỀM
MÂY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*