CÙNG NGUYỄN ĐĂNG QUANG
GIỌT THỜI GIAN
Từ độ người đi nắng chẳng hồng
Nên hồn thu dỗi dội tràn sông
Vần thơ dấu cũ hoài ngơ ngẩn
Kỷ niệm mùa xưa vẫn chất chồng
Một mảnh trăng gầy nghiêng sóng vỗ
Đôi luồng gió lạnh ngỡ tình đong
Ngàn hương nét tẩm trong vàng vọt
Cùng phím thời gian gõ rộn lồng.
Đăng Quang, 26.7.2020.
*
HỌA
TƠ TƯỞNG NGƯỜI
Chiều trôi bảng lảng ráng mây hồng
Lau lách đìu hiu gió lộng sông
Từ giã người đi lòng ước đợi
Chia tay, kẻ ở dạ mong chồng
Sầu vương kỷ niệm tình hoài đọng
Nhớ níu câu thề nghĩa mãi đong
Sớm mộng mơ chiều đêm quạnh ngóng
Dài canh tơ tưởng gió sương lồng .
HƯƠNG THỀM MÂY – 27.7.2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*