BUỔI RẠNG ĐÔNG
Vượt bến con thuyền ở giữa sông
Dù cho cách biệt vẫn tương đồng
Hôm rồi bão dập anh chèo chống
Bữa chợt mưa tràn ả ngóng trông
Trách dỗi hờn đau đầy giọt mỏng
Sầu thương cảm xót cạn tim lồng
Sao mà khắc khoải chi còn mộng
Thổn thức canh dài đã rạng đông
Hương Thu
*
HỌA
TÀN ĐÔNG NHỚ
Nằm nghe sóng vỗ dọc bờ sông
Dẫu bạn xa xôi ý vẫn đồng
Nhớ bậu phương trời lòng mãi ngóng
Thương người viễn xứ dạ hoài trông
Chung trà chén rượu tình say đắm
Ánh nguyệt trang thơ nghĩa đượm nồng
Bút mực đêm nay nao nã nhớ
Mơ màng cánh nhạn buổi tàn đông
HƯƠNG THỀM MÂY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*