QUÊ
NGƯỜI NHỚ HUẾ
Viên xứ bao
mùa nhớ Huế thơ
Đâu dè lỡ bước
quả không ngờ
Non sông gấm
vóc hoài lưu luyến
Tình người chất
phát vấn vương tơ
*
Hương Giang
nước biếc ôm bờ mộng
Núi Ngự non
ngàn thả bóng thông
Những buổi
trưa vàng tươi nắng hạ
Ve sâu trổi
khúc điệu thương mong
*
Vọng Cảnh lau
già ngắm gió mây
Đầy vơi dệt sợi
nhớ thương vầy
Người đan dạ
bỏ tình hiu hắt
Vỹ Dạ chờ ai
lạnh trúc lay
*
Nguyệt tỏa
Nam Giao thơm lối cỏ
Thâm u Đại nội
khói sương mờ
Chừ xa Huế mộng
ngàn thương ấy
Vòi vọi quê
người mãi vọng mơ
Hương Thềm
Mây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*